Blog là nơi lưu trữ chia sẻ những tâm tư tình cảm của anh chị em blogger và các khách quan. . Bày tỏ tâm tư cá nhân, hạn chế hoặc không vấn đề pháp lý và chính trị. Xin chém thoải mái, bày tỏ quan điểm của ace, các tiền bối thể hiện đầy đủ văn hóa phong tục người Việt xưa tới nay. Blog có sử dụng một số dữ liệu của các nhà khác, nếu ace có ý chia sẻ xin cung cấp rõ nguồn. Xin cảm ơn đã xem và góp ý, chúc quí vị an lành hạnh phúc viên mãn.
TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN
" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.
Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013
Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013
Tự thân khai sáng!
Tự thân khai sáng là châm ngôn mà TS Giáp Văn Dương đề ra trong trung tâm GiapSchool. Lão cũng thấy bản thân phù hợp với lão. Bởi con đường đi của lão chưa gặp được một người thầy đúng nghĩa để lão có thể theo học được. Dù chỉ là cái đạo đức nhỏ nhoi làm người thôi họ cũng chưa thể có để truyền cho lão.
Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013
Cấp 2 Đéo gì thú vị với mớ sách cải cách mới từ khóa sinh năm 1991 với những thứ vớ vẩn và nhồi nhét. Thừ cấp 2 thế hệ 91 chúng tôi hoàn toàn sử dụng sách cải cách mới và thi cử mới hoàn toàn nó cố gắng đáp ứng.
Cấp 3 Tồi tệ với đống sách vở để chuẩn bị cho cuộc thi "lịch sử trong đời học sinh Việt Nam"
Đại học GTVT 1 năm bỏ... do một số lý do kinh tế và hoàn cảnh gia đình. Cụ thể: Bố mẹ nó làm lông dân, nhà 3 sào ruộng. Anh nó học tạm do đói nghèo đéo có tiền thi đại học và học. Cũng một phần do dân trí lúc đó chưa được cao, vẫn còn nông dân chán ở cái vùng đồng bằng mà như mù quang chải ấy. Cái thằng biết thì như hến câm. cái thằng không biết thì mồm năm miệng bảy. Năm 2008 anh nó đi làm lao ra ngoài xã hội mong tìm kiếm cái ăn cái mặc. Nhưng vẫn đen thui vì chưa được khai mở trí thức
Trung Cấp học 2 năm trượt tốt nghiệp vì làm không giống phao...
Vậy cũng 23t rồi, sống và làm việc theo cảm tính. Luôn làm theo những điều đúng cố gắng không làm sai. Giữ cho tâm hồn được trong sạch và không gợn bụi đời bẩn thỉu. Cố gắng học, ngoan, chăm chỉ, không phá phách, không tệ nạn... làm đứa con ngoan của gia đình và xã hội.
Lúc thi tốt nghiệp TC cũng nghĩ đơn giản, đéo thèm mang phao vào phòng thi. Trong khi đó cả phòng thi chanh nhau chép phao. Còn mình cố chất lọc xem 2 năm học được những cái gì trong đầu. Và cũng không mấy ngạc nhiên với kết quả bởi vì trước khi thi đã có suy nghĩ tao làm khác xem chúng mày thế nào? Tất nhiên trường hợp của mình không phải là đầu tiên xảy ra, có nhiều và nhiều người vẫn trượt. Nhưng mình vẫn làm mà không có một ý mẩy may lo âu trong đầu. Tư tương
Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013
Thật là đáng khâm phục!
Hôm nay mình gặp một em nhỏ hơn 5 tuổi. Em ấy tên là Trần Hồng Phong một cậu bé thông minh đầy óc sáng tạo và tinh thần tự giác cao độ.
Em đến thăm bà ốm. Em được Ông nội chở đến, bỏ dép ngoài và vào chào bà trên giường bệnh. Đầu tiên em ấy vào em ấy khoanh tay lại chào bà nội:
Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013
“Đôi mắt Dã Quỳ” và tình yêu Đà Lạt
CÁI ÁO KHÔNG LÀM NÊN THẦY TU
"Mùi Và Phả"
Mời quý bạn chia sẻ một câu chuyện với những hình ảnh "xé lòng" về cuộc sống 2 mẹ con ở Hà Nội!
Tôi không biết bắt đầu entry này từ đâu. Quả thực trong lúc nhàn rỗi, tôi tình cờ lướt qua blog của ai đó, và bắt gặp hai con người, một số phận trong lăng kính của một sinh viên nước ngoài. Tôi dám chắc còn nhiều số phận như vậy, nhưng chúng ta không bao giờ nhận ra cho tới khi có ai đó đến và thức tỉnh chúng ta. Tò mò, tôi tìm kiếm trên google và có rất nhiều thông tin về câu chuyện này, câu chuyện của chàng sinh viên 23 tuổi cách chúng ta cả nửa vòng trái đất kể về cuộc đời hai mẹ con chị Mùi. Không nhiều lời lẽ nhưng những hình ảnh thực sự sống động khiến chúng ta phải chú ý, khiến chúng ta phải nhìn lại mình. Con mắt là để nhìn thật đấy, nhưng cậu sinh viên kia không chỉ nhìn bằng con mắt mà còn nhìn bằng cả tâm hồn và lòng trắc ẩn. Cảm ơn Justin Maxon vì một câu chuyện hay và nhiều ý nghĩa. Tôi xin phép được mượn những thông tin này để chia sẻ với mọi người. (Khuyết danh)

Justin Maxon (còn gọi là Max Điên)
Sinh viên khoa Nhiếp ảnh ĐH San Francisco, California, Hoa Kỳ
-
Như đóng cảnh phim trường,.. Hàng Bè phố hội bè hàng Người dân lác đác dàn hàng con phim Cụ già bảo vệ con tim Mẹ già quỳ gối v...
-
CẤT ĐÈN Cất đèn treo Trăng gió mùa Thu, Chị Hằng đi vắng, chú cuội đâu? Trung Thu nay một nỗi sầu, Người ngợm lẫn lộn một bầu mây...
-
Gà trong dân gian Việt Nam, con gà gắn với người dân từ xa xưa. Ngay trong câu nói thường ngày cũng xuất hiện. Nay tình cờ đọc được một một...