Mưa từng hạt rơi li ti li ti. Cái mùa xuân năm nay không quá nhiều cảm xúc, không niềm vui một chút buồn man mác. Cũng như những mùa xuân qua, những hạt sương mù phủ trắng đêm tháng giêng. Ta thích lang thang dưới những ánh đèn leo lét đỏ bên hè phố. Hoài niệm, suy tư,.. mọi thứ dường như chậm lại theo từng bước chân. Dòng xe cộ thưa thớt dần trong đêm sương. Kẻ Bắc người Nam khăn gói lên đường kiếm kế sinh nhai, lo toan tính toán cho cuộc đời. Mình ta nơi đây, lang thang trong đêm thanh vắng. Ta ném ta vào sự nhàn rỗi lộn xộn.
Bước sang tuổi mới, đồng nghĩa với sự trưởng thành mà người đời gắn cho lớn dần. Cùng với đó là tuổi tác của đấng sinh thành cao thêm, sức khoẻ ngày một yếu đi làm cho kẻ tử tài kém trí cạn này thêm buồn lòng mà lo toan. Nhìn những hạt sương li ti nhẹ đỗ bên đường tơ nhện, chiếu ánh đèn lên, căng mắt chầm chận nhìn từng hạt sương bay. Sợi tơ như những sợi bạc được gắn đá quý đều như một. Ôi thiên nhiên tuyệt vời, lặng lẽ ngắm sương rơi. Rồi những hạt sương li ti cũng đậu trên cành lá. Chúng hiểu nhau và đến với nhau hội ngộ như duyên truyền kiếp. Những giọt sương long lanh dưới ánh đèn, căng tràn sức sống rồi nhẹ buông cành lá rơi lốp đốp tan vào hư không. Lại luân hồi như những hạt sương. Hỏi xem hạt buồn hạt khổ, hạt vui chăng?
Xuân mới, gác trong đôi mắt những ưu tư. Đọng trong tâm những điệu từ ngổn ngan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét