TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

RỒI MAI XA CÁCH SẼ GIỮ TRONG TIM YÊU THƯƠNG KHÔNG NHẠT PHAI!



Vậy là những ngày hội trại đã qua đi, những dư âm còn lại. Hình bóng của các quý thầy cô và của các huynh đệ vẫn đang tràn ngập trong con. Những con đường rừng còn hiện rõ, những giọt mồ hôi của huynh đệ còn lăn dài.


Từ khi hội trại sắp diễn ra con háo hức biết chừng nào. Ba miền nam bắc tụ hội, cùng nhau tu học, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ nghỉ, sinh hoạt. Có những huynh đệ chúng con đã quen nhau trên facebook vài năm, cùng nhau học tập dù chưa một lần gặp mặt. Khi đến hội trại chúng con được gặp nhau, được nắm tay nhau thật hạnh phúc biết bao.