
Vậy là những ngày hội trại đã qua đi, những dư âm còn lại. Hình bóng của các quý thầy cô và của các huynh đệ vẫn đang tràn ngập trong con. Những con đường rừng còn hiện rõ, những giọt mồ hôi của huynh đệ còn lăn dài.
Từ khi hội trại sắp diễn ra con háo hức biết chừng nào. Ba miền nam bắc tụ hội, cùng nhau tu học, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ nghỉ, sinh hoạt. Có những huynh đệ chúng con đã quen nhau trên facebook vài năm, cùng nhau học tập dù chưa một lần gặp mặt. Khi đến hội trại chúng con được gặp nhau, được nắm tay nhau thật hạnh phúc biết bao.
Thời gian từng ngày hội trại trôi qua, chúng con chỉ muốn thời gian ấy kéo dài thêm nữa để chúng con được tu học trong sự thương yêu dạy bảo của quý thầy cô. Trong quá trình tập huấn, chúng con cũng có sao nhãng, cũng buồn ngủ trong buổi giảng hay lúc ngồi thiền. Nhưng chúng con vẫn mong thời gian dài thêm để chúng con được tu tập thật nhiều.
Ngày đầu tiên chúng con được học về những điều rất cấp thiết cho thanh niên trong việc Học – Tu – Hoàng pháp – Hộ đạo – Hộ quốc. Chúng con hiểu được tầm quan trọng của Thanh niên Phật tử toàn quốc đối với sự trường tồn của Đạo Pháp và Đất nước.
Ngày thứ hai chúng con được vận dụng những gì chúng con được tu học để vận dụng vào ngày vượt địa hình. Cuộc thi vượt địa hình đã giúp cho chúng con nhận thấy được nhiều điều thiếu sót trong cuộc sống, trong sự tu học của chúng con để phục sự cho đạo pháp, cho dân tộc. Chúng con cảm thấy sự sự yếu kém trong kiến thức giáo lý, về sự ứng dụng sáng tạo trong cuộc sống, về sức khỏe của chúng con còn chưa tốt. Chúng con cũng nhận thấy được tầm quan trọng của sự đoàn kết, sự cống hiến phụng sự cho mọi người.
Khi lên đỉnh đồi của trạm xuất phát, Đội số 04 có một huynh đệ yếu quá tụt huyết áp, vã mồ hôi không thể tiếp tục di chuyển. Con đã cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc của huynh đệ trong đội. Mọi người đã thay nhau cõng huynh đệ ấy xuống núi.
Trong suốt chuyến đi cũng rất nhiều huynh đệ bị mệt trong các đội khác và mọi người đều lo cho huynh đệ ấy. Có nhiều huynh đệ cũng rất mệt nhưng vẫn quyết tâm cùng đội vượt qua các địa hình để về tới đích dù thời gian không được như dự kiến. Khi qua các con đường giao nhau, các đội đã nhường nhau qua một cách trật tự, không vì sự về đích nhanh chậm mà chen lấn nhau. Qua mỗi trạm chúng con lại cảm nhận sâu sắc được tình huynh đệ, sự đùm bọc lẫn nhau không phân biệt giữa các đội. Khi chúng con chưa tới trạm tiếp nước, có những huynh đệ đã không uống phần nước của mình để dành cho những huynh đệ mệt hơn. Tình huynh đệ thật là thấm đượm bao la.
Chúng con vượt qua những nẻo rừng, dưới những tán cây. Đôi khi chúng con đi vào cùng khuất gió, những cơn nóng trong người phừng phừng, khi lên đỉnh đồi những cơn gió mát làm chúng con hạnh phúc. Từng bước chân trên cánh rừng quê hương nơi đất thiêng. Dù có hơi mệt, nhưng chúng con cảm giác được thiên nhiên đang đùm bọc chúng con, những cánh rừng xanh là lá phổi cho trái đất thân yêu. Đứng trên đỉnh núi nhìn về thành phố, về những đồng quê. Chúng con cảm nhận được vẻ đẹp hùng vĩ của quê hương. Chúng con đang được sống trong tình thương của thiên nhiên, các thế hệ cha ông đã hy sinh để bảo vệ cho sự bình an quê hương. Những cánh rừng xanh ngát này cũng đang lớn lên bằng chính xương máu của dân tộc.
Dưới kia là thành phố, là khu dân cư, là khu công nghiệp. Con cảm thấy sự phát triển của xã hội. Sự phát triển của kinh tế ngày một tăng cao, nhu cầu của con người càng lớn thì nguồn năng lượng tự nhiên của trái đất ngày càng cạn kiệt, chất thải, khí thải ngày càng nhiều. Chính những cánh rừng này đang gồng mình điều hòa cho sự sống con người.
Chúng con có sự cảm nhận ấy, nhưng từ những hành động nhỏ bé của mình, như từng nắp chai, từng cái tem chúng con cũng tiện tay vứt luôn xuống chân rừng. Chúng con không đủ lòng kiên trì và sự chịu đựng khó nhọc để mang những vỏ chai nươc mà chúng con uống xuống dưới núi. Khi thấy thùng rác chúng con có lòng thỏa thích được xả rác. Hoặc có huynh đệ nào mang rác, chúng con lười mang mà gửi gắm cho huynh đệ ấy.
Trong quá trình hành trình con thấy có nhiều huynh đệ, nhiều đội (đội số 6) đã dừng lại nơi thùng rác đồ sộ nhặt từng cái chai rơi cho gọn vào, bỏ vào túi nilon cho gọn và xách xuống núi để thùng rác vơi hơn để các huynh đệ tới sau có chỗ bỏ rác. Khi các huynh đệ ấy mang rác qua trạm số 5, các quý thầy bảo mang gì đi thì phải mang xuống. Chúng con đã cười lên một cách ngớ ngẩn khi thấy các huynh đệ ấy mang theo túi rác trườn qua địa hình, chúng con thấy có lỗi với hành động của mình. Các huynh đệ ấy cố gắng mang xuống núi bớt, còn chúng con thì cố gắng bỏ bớt đi để cho riêng thân mình được thảnh thơi. Chúng con đã chưa thấm nhuần được ý chỉ của khóa tập huấn “Tu là diệt trừ bản ngã, sống là phụng sự mọi người”.
Đội về cuối cùng là đội số 28 cũng là lúc màn đêm đang buông xuống. Khi xuống chân núi có một huynh đệ nữ bị ngất. Con nghẹn ngào lắm, con hiểu rằng huynh đệ ấy đã cố gắng thật nhiều để vượt qua chính mình, để cùng đội vượt qua những chặng đường. Các quý thầy bảo đội 28 về trước lo tắm giặt để chuẩn bị ăn cơm, còn huynh đệ ấy đã có các quý thầy và vài huynh đệ lo. Nhưng nhất định các huynh đệ trong đội không về cho đến khi huynh đệ ấy được chở oto vào phòng y tế. Con cảm nhận trên nét mặt của huynh đệ ấy sự xúc cảm tột cùng khi chính mình đã cùng đội vượt qua. Dù sức khỏe hơi mệt, nhưng huynh đệ ấy đã rơi những giọt nước mắt. Trong khi khi đó chúng con đã được tắm giặt trước để chuẩn bị ăn, trong lòng chúng con có sự vui mừng của sự cán đích sớm hơn trong khi không biết được đội của huynh đệ đang rất mệt.
Sang ngày thứ ba, chúng con được học về Sinh viên và việc làm, Tình yêu hôn nhân và giới tính, Xuất gia và tại gia, Đạo pháp –Dân Tộc – Xã hội chủ nghĩa.
Đây là những vấn đề liên quan mật thiết đến đời sống của thanh niên chúng con. Các quý thầy đã chỉ cho chúng con những lối sống tốt, mang lại lợi ích cho mọi người, kiềm chế điều tiết trong tình yêu,.. Những điều chúng con được học luôn là hành trình cho chúng con đi trên đường đời và phụng sự cho Đạo Pháp và Dân Tộc.
Nhưng sự kém cỏi trong con càng được bộc lộ hơn khi tới bế mạc hội trại. Chúng con hào hứng khi nhận được giải thưởng, chúng con vui buồn khi chưa nhận được giải thưởng. Chúng con biết rằng có nhiều hơn nữa những huynh đệ đã âm thầm lặng lẽ hỗ trợ cho đội, cho chúng con có được chuyến đi an toàn, cho chúng con những chỗ ngồi dễ tu học. Nhưng chúng con ích kỷ và đôi khi trách lầm những huynh đệ ấy. Nhất là người đội trưởng, vì quy định của ban tổ chức giữ bí mật cho người đội trưởng, chúng con cũng không được gọi tên đội trưởng trong lúc hành trình. Khi sư phụ trao giải cho tất cả chúng con bằng tấm thẻ hội trại, lòng ích kỷ hơn thua của chúng con mới tạm dừng sôi sục. Khóa tập huấn đã giúp cho chúng con nhận ra được bản năng, bản ngã và sự ích kỹ tiềm tàng trong con. Trên con đường đời chúng con còn vô số những sự ích kỷ, bản ngã chìm lắng trong tâm đợi khi bột phát. Chúng con rất cần được sự dạy bảo của quý thầy cô.

Những ngày hội trại khép lại, những đôi dép còn lại trên sân ngơ ngác. Buổi sáng ngày 19, khi ánh bình minh tỏ rạng. Mặt trời đỏ mọc trên đỉnh núi, những lá cờ khẽ đung đưa. Màn sương sớm hơi lạnh, các huynh đệ lặng lẽ xách ba lô và đi về. Chúng con đã buồn nhiều lắm, cái lạnh càng thêm lạnh. Ba ngày qua, chúng con đã không nghe lời quý thầy cô, chúng con đã không hết lòng thương yêu nhau để giờ đây khi anh ban mai lên lòng chúng con thấy trống vắng khôn nguôi.

Thanh niên chúng con rất cần những khóa hội trại như thế này để chúng con có cơ hội soi rọi lòng mình, để được tu tập, được nghe những lời giảng của quý thầy. Chúng con có cơ hội tiếp cận và học hỏi giáo pháp Như Lai. Để chúng con được tăng trưởng thiện tâm, sống vì mọi người. Diệt trừ bản ngã, tăng trưởng đạo đức, trở thành những sứ giả của Như lai, tinh tấn tu học, phụng sự mọi người. Có như thế mới góp phần vào sự trường tồn phát triển của Đạo Pháp và Dân Tộc.
Con chân thành cảm ơn Ban hướng dẫn Phật tử Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội, chùa Phật Quang, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Con xin cảm ơn tới các quý Thầy, sư cô, các cô chú thuộc các đoàn thể ban ngành đã trợ duyên cho chúng con được tu học trong những ngày qua. Chúng con xin y giáo phụng hành!
Trong quá trình tập huấn, con đã chỉnh mảng tu học để thời gian hoài phí, con có những ý niệm không chánh về thầy cô, về huynh đệ. Trong bài cảm nghĩ này con còn có nhiều chỗ sai sót, nhiều câu văn còn chưa được ái ngữ. Con xin được thành tâm sám hối. Con mong được quý thầy cô chỉnh sửa dạy bảo. Nam mô Cầu Hám Hối Bồ Tát ma ha tát!
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT!
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬP!
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét