TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

"Đời người tựa như một giấc mộng!



"Đời người tựa như một giấc mộng!
Tuyệt đối đừng nói rằng bạn có tiền..!!

Một nhà doanh nghiệp rất nổi tiếng, cứ cách một đoạn thời gian, ông lại dẫn theo vợ con đến nơi hỏa táng để xem. Có người không hiểu, hỏi ông nguyên do. Ông nói rằng, chỉ cần đến nơi hỏa táng, cái tâm nóng nảy sẽ rất mau chóng an tĩnh lại, thấy danh lợi tiền tài thật nhẹ nhàng.


Ở nơi hỏa táng này, không kể bạn là quan to quý tộc quyền cao chức trọng, uy danh hiển hách hay là một người dân bình thường, nghèo rớt mồng tơi, không ai biết đến, cuối cùng đều sẽ phải đến đây, chung một tư thế, lặng yên nằm xuống, sau đó bị đưa vào bên trong lò hỏa táng đang bốc cháy ngùn ngụt, khi trở ra lần nữa, thì chỉ là một chiếc hộp vuông nho nhỏ được bọc trong tấm vải đỏ.

- Khi đến chẳng mang theo thứ gì, khi đi chỉ như một làn khói. Đời người chính là đơn giản như vậy! Vinh hoa phú quý phút chốc thoáng qua, ân ái tình thù cũng chỉ như cát bụi.

Hôm nay sống trong một thế giới vật chất dục vọng tràn lan, bên cạnh chúng ta là đầy những cám dỗ mê hoặc: quyền lực, địa vị, tiền bạc, mỹ sắc…, hễ không cẩn thận, thì trong tâm sẽ dậy sóng. Nội tâm chúng ta vốn dĩ trong sáng, thuần tịnh, bình lặng sẽ trở nên ngông cuồng, ngạo mạn và tư lợi.

- Khi bạn cảm thấy hiện thực và lý tưởng có sự chênh lệch,

Khi bạn cảm thấy uất ức thương tâm, không có người hiểu bạn,

Khi bạn vì ân oán tình thù mà canh cánh trong lòng,

Khi bạn vì lợi ích được mất mà so đo tính toán,

Khi bạn khom lưng chau mày đối với quyền thế,

Khi bạn vì địa vị cao thấp mà mưu tính hại nhau…,
sao bạn không đi đến nơi hỏa táng xem thử, đối diện với một nắm tro bụi, bạn còn có gì không buông xuống được đây?

"Đời người tựa như một giấc mộng! Tuyệt đối đừng nói rằng bạn có tiền..!!??"

Đã biết chốn ni là quán trọ
Hơn, thua, hờn oán.. để mà chi!
Thử ra ngồi xuống bên phần mộ
Hỏi họ mang theo được những gì..

Chốn ấy trăm năm ngỡ tít mờ
Đâu ngờ ập đến tựa cơn mơ.
- Sống Thương và Hiểu từng giây phút
Ngay kiếp mong manh gặp bến bờ..

Như Nhiên

Namo Buddhaya

__(())__

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Sớm soi lòng qua cửa sổ



Nhài hương soi nắng sớm
Gió nhẹ lay hồng môn
Hương người hãy còn thơm
Rọi hồn gương bến giác!



Đất và phân

Nhìn nắm đất ngồi như ông lão
Dòm miếng thịt chạy tựa đống phân
Khóc thương nắm đất vừa tay nặn
Cười khinh miếng thịt thối hơn phân.

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Xây dựng văn hóa dân tộc qua cách cha, mẹ dạy con



Trong tình hình hiện nay, ý thức về văn hóa phải được nâng lên, vì vậy Thượng tọa đã liệt kê ra nhiều điều sao cho dễ hiểu, dễ nhớ để các phật tử phải nói với con họ, mà đó hình thành cái nền văn hóa của dân tộc. Và đem cái nền văn hóa dân tộc này giới thiệu cho thế giới. Theo Thượng tọa:

- Điều thứ nhất, cha mẹ phải nhìn mọi điều trong cuộc sống này mà nói về nhân quả với con mình, tức làm sao cho con hiểu rõ đường lành, tin sâu nhân quả, không nên làm điều sai quấy.

- Điều thứ hai ta phải dạy con là biết lễ phép. Cái quý của văn hóa Á Đông mình là lễ phép mà bên Tây phương họ không có. Còn văn hóa Á Đông phải bày tỏ sự kính trọng trong cái đứng, cái đi, cái ngồi, cái nhìn, cái nói… đối với người lớn tuổi, đối với cha mẹ, với thầy cô giáo hay đối với những người quan chức.


- Thứ ba là dạy con đạo đức vâng lời. Vâng lời nghĩa là làm theo cái ý của người khác. Mà để vâng lời thì đừng có chấp ý (tức diệt được bản ngã). Thực tế, có rất nhiều cách đơn giản nhưng cho hiệu quả lớn trong việc dạy con vâng lời mà không phải cha mẹ nào cũng biết. Tuy nhiên, ta cứ dạy cho con mình đạo đức vâng lời là đóng góp được sức mạnh cho dân tộc.

- Thứ tư, còn một văn hóa khác nữa là sạch sẽ - vệ sinh, cho nên Dân gian ta có câu “Sạch ngõ – đẹp làng” là vậy. Vấn đề này nghe thì nhỏ nhưng quan trọng lắm. Người ta đánh giá một dân tộc có văn hóa, văn minh hay không là coi người dân đất nước đó có luôn xem trọng sự ngăn nắp sạch sẽ không? Cái thật sự sạch là trong nhà vệ sinh sạch trước, kế đến nhà bếp, phòng ngủ sạch thứ ba, rồi nhà kho gọn gàng là thứ tư, cuối cùng mới là phòng khách. Người văn minh thì không bao giờ sống thiếu đạo đức vệ sinh môi trường sống. Để trở thành thói quen, trở thành văn hóa, cha mẹ phải tạo thành cái nếp sống cho con biết giữ vệ sinh chung từ trong nhà ra đến bên ngoài. Rồi sau này con mình lớn lên, dù có đi cả thế giới các cháu cũng đều sống ngăn nắp, sạch sẽ, gọn gàng.

- Điều thứ năm là dạy con không phí phạm thức ăn, không được ăn dư, mà chỉ ăn vừa đủ, đừng đổ bỏ thành rác. Bằng không sẽ mang tội hủy của dẫn đến nghiệp nghèo đói.

- Thứ sáu là dạy con sử dụng đồng tiền một cách hợp lý nhất.

- Kế nữa, cha mẹ phải dạy con lòng yêu nước. Cũng như đức tính kiên nhẫn và nhường nhịn trong cộng đồng, điều này làm cho cuộc đời bớt xáo trộn, bớt bất an. Hoặc dạy con không đua đòi, bắt chước những nguời xấu, v.v…

Tất cả những triết lý sống trên đều tạo thành nhân cách của con người Việt Nam, cốt cách của dân tộc Việt Nam, được Thượng tọa lý giải rõ ràng bằng cái nhìn khách quan, trong sáng của chánh kiến, nhằm vun đắp lại cả văn hóa của dân tộc ta. Và mong rằng những điều mà Thượng tọa trao đổi hôm nay sẽ được tất cả người dân Việt Nam cùng nghe sau này. Đồng thời tất cả bậc cha mẹ phải thấy trách nhiệm dạy con của mình, để sau này con cái dù có đi năm châu bốn biển thì chỉ làm cho thế giới khâm phục, chứ đừng để thế giới coi thường người Việt Nam.
http://phatgiao.org.vn/phat-su-dia-phuong/201408/Xay-dung-van-hoa-dan-toc-qua-cach-cha-me-day-con-15606/

Noel ta nằm với ta

Sương xuống, từng hạt li ti bay bay trong lặng gió. Nó chẳng đậu vào đâu, khi gần tới mặt chiếc lá nó lại bay đi. Rồi vô số hạt sương bay trong không gian, chắc nó phải đậu thôi. Nó từ xa tít bị hút về đây cơ mà, nó chẳng thể trở lại ngay được. Cứ luân chuyển mãi thế!
Đêm Noel! Em có hạnh phúc không? Anh có hạnh phúc không? Ta có hạnh phúc không?
Máy thời gian đang cựa quậy liên hồi. Có lúc tiếng máy vội vã thúc giục, có lúc vắng bặt trong đêm. Ta đang ở đây nhưng màn đêm đang kia phủ bóng tâm hồn. Ta đang lang thang giữa phố mùa đông, ánh đèn đường leo lét, từng bước chân ta lững thững quay về nẻo chữ. Tiếng máy thời gian lại tích tắc, tích tắc. Ta đang sống, hay ta lãng quên. Từng hơi thở qua trang sách, những ý nghĩ miên man trôi dạt chẳng bến đỗ...
Những bông hoa đào sớm đã nở, từng cánh thớt tha trong gió rơi nhè nhẹ khi nắng chiều buông. Bông hoa điểm báo mùa xuân sắp về và mùa đông khép lại sẽ thêm lạnh. Ánh nắng chiều chìm trong mây sớm. Khói mục đồng thơm cỏ cháy xóm quê. Những bếp lửa vắng khói nhà tranh, đêm ồn ào tiếng ca hát truyền hình. Chỉ có đêm lặng mình trở gió, tiếng mục đồng xóm chợ im hơi. Con chó lạnh tìm nơi quấn tổ. Người với người đóng cửa bảo nhau. Đêm trong đêm chìm trong vô thức, nghiệp trần gian dắt lối đi quanh.
Thức đêm coi ta chẳng ngủ được, được ngủ ta chẳng coi được ta.
[...] 25/12/2014

Cảm tác cafe sáng

Nhài hương soi nắng sớm
Gió nhẹ lây hồng môn
Hương người hãy còn thơm
Rọi hồn thêm tươi sáng!
20/06/2016

Tiếng chuông tỉnh thức..

Gió đùa vương nhẹ thơ ngây 
Nắng hồng trót nhuộm tháng ngày phôi pha
Ngẩn ngơ ngồi chợ ta bà 
Nghe chuông thức tỉnh vẫn là tiếng em.