TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Noel ta nằm với ta

Sương xuống, từng hạt li ti bay bay trong lặng gió. Nó chẳng đậu vào đâu, khi gần tới mặt chiếc lá nó lại bay đi. Rồi vô số hạt sương bay trong không gian, chắc nó phải đậu thôi. Nó từ xa tít bị hút về đây cơ mà, nó chẳng thể trở lại ngay được. Cứ luân chuyển mãi thế!
Đêm Noel! Em có hạnh phúc không? Anh có hạnh phúc không? Ta có hạnh phúc không?
Máy thời gian đang cựa quậy liên hồi. Có lúc tiếng máy vội vã thúc giục, có lúc vắng bặt trong đêm. Ta đang ở đây nhưng màn đêm đang kia phủ bóng tâm hồn. Ta đang lang thang giữa phố mùa đông, ánh đèn đường leo lét, từng bước chân ta lững thững quay về nẻo chữ. Tiếng máy thời gian lại tích tắc, tích tắc. Ta đang sống, hay ta lãng quên. Từng hơi thở qua trang sách, những ý nghĩ miên man trôi dạt chẳng bến đỗ...
Những bông hoa đào sớm đã nở, từng cánh thớt tha trong gió rơi nhè nhẹ khi nắng chiều buông. Bông hoa điểm báo mùa xuân sắp về và mùa đông khép lại sẽ thêm lạnh. Ánh nắng chiều chìm trong mây sớm. Khói mục đồng thơm cỏ cháy xóm quê. Những bếp lửa vắng khói nhà tranh, đêm ồn ào tiếng ca hát truyền hình. Chỉ có đêm lặng mình trở gió, tiếng mục đồng xóm chợ im hơi. Con chó lạnh tìm nơi quấn tổ. Người với người đóng cửa bảo nhau. Đêm trong đêm chìm trong vô thức, nghiệp trần gian dắt lối đi quanh.
Thức đêm coi ta chẳng ngủ được, được ngủ ta chẳng coi được ta.
[...] 25/12/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét