TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

Nhớ mùa Thu

Có một người con gái, đi vào trái tim ta, trong hơi thở thật thà.
Mỗi ngày đêm chưa qua, chưa nghe tiếng em là, trái tim ta thổn thức.
Có một người con gái, mang hình dáng của người, sẽ cùng ta sống mãi, đến độ tuổi tóc phai.
Nàng là người con gái, đã gài vào ngực ta, giữa băng giá cuộc đời, những bông hoa tình ái.
Có một mùa thu đến, nàng tặng một khúc ca, của tình yêu đôi lứa, của chim trời hát ca.
Mỗi ngày trong trang sách, bóng dáng em hiền hòa, trong y án thoảng qua.
Em mang tên mùa thu, mùa miên man nỗi nhớ, những giọt sương mang sầu, những cơn mưa đổ máu, trong mắt em đậm đà.
Nhớ!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét