Sau khi chết vào nửa đêm, mỗi sáng chúng ta lại bắt đầu lại một cuộc sống mới, một công việc mới, một niềm vui mới, và một thu nhập mới.
Cũng như cây hoa sử quân tử này, sau mỗi mùa đông tàn lụi, đến mùa xuân lại nẩy nở đâm chồi mùa hạ lại ra hoa kết trái.
Có những người sau khi vấp ngã, đổ vỡ cảm thấy hụt hững khi những khoản thu nhập bỗng tan biến hay những yêu thương ngọt ngào vụt mất, rồi chẳng còn khái niệm làm lại cuộc đời, gây dựng lại công việc và yêu lại như những ngày ban đầu nữa. Mỗi sớm mai khi thức giấc ta lại được sinh ra, được làm mới làm việc lao động, yêu thương trên những nền tảng mới chứ chẳng còn như hôm qua nữa.
Dù thế nào đi nữa, bốn mùa không đổi thay, dù có khô cằn, có kiệt quệ như gốc cây mùa đông, nhưng chỉ cần còn mạng sống, còn bám rễ thì sẽ còn vươn lên trở lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét