TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

Chân không mắt chân vẫn bước, mắt không chân mắt vẫn đi!



        

        Đêm hồ gươm sóng gọi, hồn thao thức chơi vơi,
 Dòng đời trôi lặng lẽ, chút bão táp mưa rơi.
         Sương đêm vội vã lớn, nhuộm trắng tóc thầy tôi.
Trò đời chưa kịp lớn, sợ bóng thầy xa xôi!

         Nước vẫn chảy, dòng đời mênh mông, sóng dạt từng cơn. Hồ gió nhẹ, những ánh đèn nhặp nhoè chiều tan.
Thân xác này, linh hồn này đã nhận quá nhiều của đời. Từng hạt gạo bát cơm, từng mảnh vải tấm áo, từng hơi thở nhịp đập mong manh.
         Ta nợi đời vạn thứ mà chưa từng cảm ơn một lời. Ta như kẻ trốn nợ, kẻ chỉ biết vay mà chẳng nghĩ đến trả. Ta trốn chạy thứ nợ nần khốn đốn mà chẳng bao giờ trả nợ đời dù một lời cảm ơn gió thổi thoáng qua thôi.

         Tan học, ngồi bụi bờ hóng gió thốc lên. Đêm dần buông, sương dần rơi - như ta xuất hiện rồi ta lại biến mất. Gió vẫn thổi, người vẫn qua. Mỗi con người một cuộc đời một cuốn sách. Chỉ một cuốn thôi ta cũng thấy nhiều. Đến ta, từng ngày ta cũng ngại ngần e dè khi lật và viết từng trang từng chữ. Có khi tới đoạn kết ta cố lê lết sức tàn cuối mà vạch hai đường mực đen chéo để xoá đi, để kết thúc dòng đời không viết lại lần nữa. Từng ngày ta nhắm mắt rồi ngoệch ngoạc những đường chữ vô hình lên trang sách cuộc đời. Những bước chân lang thang không đích tới. Chân không mắt chân vẫn bước, mắt không chân mắt vẫn đi. Dòng đời như dòng nước, nhiều khi bốc hơi mất.

         Thầy nói "78 tuổi mẹ nó rồi, sắp toi đến nơi rồi" một nụ cười khà xua tan đi vô thường tuổi tác. Thầy lại vui bước những bước thảnh thơi qua cuộc đời này. Mỗi bệnh nhân tới thầy cũng khuyên giảng mọi điều. Thầy hay hỏi có đi chùa không? Già rồi tu đi thôi, thầy thuốc chỉ giúp bệnh nhân một ít thôi...
          Nhìn chiếc lá nhẹ rơi, trôi theo từng gợn sóng. Thời gian trôi không ngừng, nhớ câu nói "đời người như bóng câu qua cửa sổ". Thầy là kho tri thức mở cho tất cả dân đen tăm tối chúng con. Mỗi ngày, mỗi ngày dù tuổi tác đã cao nhưng thầy không biết mệt. Giảng đời, đạo, thập thủ đạo, thuốc cho các trò. Cốt sao muốn học trò chăm ngoan rèn luyện nắm bắt và gìn giữ đến mai sâu những gì thầy đã kết tinh, đã nghiên cứu cả cuộc đời thầy. Thầy luôn nhắc nhở phải tu tâm rèn đức, thương yêu mọi người làm việc bằng tâm, bằng lòng từ bi yêu thương tất cả. Một chữ tâm thôi sao con thấy bao la quá. Tu tâm đã khó, giữ tâm trước mọi biến chuyển cuộc đời càng khó hơn.
          Hôm thầy ngồi xe người ta, do vất ổ gà thầy bị đau chân, chỉ nhẹ thôi nhưng chúng con thật chẳng biết làm sao sữa. Mỗi lúc ốm đau, bệnh mệt thầy đều trị cho, khi thầy đau chúng con chẳng giúp được gì. Vậy mà thầy vẫn tươi cười, vẫn vui vẻ trao cho chúng con kiến thức, trao cho người bệnh tình thương bao la.


         Những ánh đèn đêm nhạt nhoà, con bước vô thần bên phố. Chúng con mong thầy chóng khỏi, dìu dắt đời thoái cơn bệnh đau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét