Đi bao nhiêu chốn vẫn là quê hương,
Tóc mẹ giờ đã pha sương
Chân cha chùn mỏi tình thương dạt dào.
___
Đất mẹ còn mênh mông lắm, luỹ tre làng đã mất nhưng vẫn hằn trong tâm. Làng quê tựa bào thai ấp ủ tuổi thơ nuôi con khôn lớn, lòng mẹ bao la ôm ấp che chở cho con mỗi ngày. Mỗi bước chân khờ khạo khám phá cuộc đời mới vẫn thường nằm trong câu hát cũ của mẹ. Tóc mẹ bạc cho tóc con xanh, chân cha mỏi cho đôi chân con cứng cáp. Tiếng khóc chào đời, nước mắt mẹ vui. Tháng ngày qua như bức màn bí mật, vẫn âm thầm lặng lẽ cho con...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét