TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

Tháng 5!

Tháng 5!
        Những ánh nắng chói chang, những cơn gió lào ấm áp. Ánh nắng vàng trải khắp trên cánh đồng lúa quê hương. Nắng tháng 5 hẳn đã làm cho mà xanh bạt ngàn của lúa giờ đây đã úa vàng. Những bông lúa nặng trĩu ưu tư, rủ xuống lòng mẹ rồi nhè nhẹ đung đưa theo làn gió chiều hôm. Nắng chiếu qua những hàng phượng thắm, đốt cháy lên những ánh lửa hồng. Những ánh lửa của niềm tin và hy vọng. Ngọn lửa đỏ rực trong nắng vàng, những cành phượng đỏ rạo rực đang hừng hực trong tim của lứa tuổi học trò. 
       Cánh phượng vội vã hội tụ dưới sân trường đầy nắng. Mùa chia tay đã tới; đây là mái trường thân yêu, dòng thơ bụi phấn in đậm chưa mờ, kia xa xa những bước chân chầm chậm theo bóng thầy yêu dấu. Xa cách rồi, những giọt nước mắt lăn trên má, những giọt nước mắt của sự khát khao đầy hy vọng và tràn ngặp yêu thương ấy. Mái tóc thơ nhẹ bay bay, bông hoa bằng lăng cà trên mái tóc người yêu thuở nào. Lặng ngồi nơi đây, qua khung cửa sổ chiếc diều lặng im bất động giữa bức tranh thiên nhiên có nắng và gió, trên khung trời xanh thẳm bao la và những chú chim đang bay lượn hát ca. Những dòng lưu bút nhạt nhòa trên trang sách cũ. Mùa hè đã tới, tiếng ve như giục giã lòng người, sao thổn thức bồi hồi trong tim.
Những tà áo dài trắng tinh, những bôm hoa tim tím như tình đầu chớm nở. Một màu trắng trinh nguyên, một tình yêu trong sáng. Tuổi mười tám ơi như những trang giấy trắng, lưa thưa ép trong trang những cánh bằng lăng tím…
     
Một chiều nay, một chiều xưa! Nhìn bông lan trắng tim tím lòng khắc khoải về những ngày hè. Lại một chiều ta nhẹ qua con phố nhỏ dưới bóng phượng thênh thang, bên những tràng bằng lăng tím. Ta bước qua bao nhiêu chặng đường , ghi trong trang giấy những bước chân cuộc đời. Lại một mùa hè tháng năm, khi nào ta mới như trang giấy trắng, không một dòng nhật ký, không một nét bút, không một tâm hồn nhưng chứa đựng và in dấu tất cả!
27-5-2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét