TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

Hoài Thu em!

       
        Những giọt mưa tí tách qua khe cửa, ta bước vào đời nhau khi tiết trời khắc khoải sang thu. Sáng lập thu nghe những chú chim hót bên chậu cây bên phố nhỏ, chiều nghe mưa tí tách gõ vào lòng phố thêm rộn ràng. Thương em những buổi trưa hè nắng cháy, những đêm về mưa ướt lạnh đôi vai. Đêm nay mưa lại rơi, tiếng mưa tí tách trên mái nhà, từng giọt mưa trên hư không vô tận lốp bốp trên mái nhà như bản nhạc không lời.
       Ta ngủ gục bên chồng bệnh án, kinh thư dồn đã mấy ngàn năm, những cây thuốc tưởng chừng chưa gặp, những con bệnh vẫn còn thao thức. Đêm đêm ánh đèn leo lét xuyên qua đôi kính mờ thấy mỏi, mắt khô khô chớp vội dòng chữ nhòe chưa khô mực. Những tiên y còn in sử sách, còn dòng đời lũ lượt trôi lăn.
       Em dựa người bên con phố nhỏ, những đường chỉ khéo vắt qua mưa. Những bộ y mang đậm sắc màu, chiếc áo dài thơm mùi vải mới. Mỗi ngày qua dài như mỗi ngày, có mong cuối ngày ta gặp lại?
       Nét em cười dịu dàng thơ ngay, lén nhìn nhau rồi chợt mỉm cười, em ngại ngùng đỏ mặt ngoảnh đi, ta nghịch ngợm chọc em khẽ cười, ôm vào lòng ru nhè nhẹ nghe em. 
        

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét