TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

Thu buồn lên mắt em thơ!



Sáng lành bên góc phố nhỏ, mưa rơi từng cơn, Nhớ câu hát

"Trời Thu buồn lắm ai ơi !
Gió bay trên tóc...tưởng người năm xưa...
Thời gian bao chuyện nắng mưa
Đường hoa thương nhớ...người chưa thấy về..."

     Hôm bữa cùng em về trên phố, trời lắt phắt mưa bay, những giọt sương thu hòa vào trong mưa đưa hương hoa sữa đầu mùa thoang thoảng bay trong đêm muộn. Thời gian như chậm lại, tay cũng điều khiển xe chầm chậm lại để cùng nhau cảm nhận từng giây phút của đêm. Những giây phút dường như chẳng quay lại bao giờ nhưng chẳng hề mất đi.
       Sau những li trà chào buổi sáng, mình mang bình đi tưới cho những cây hoa đợi mùa nở. Những cây hoa nhỏ trồng trên tầng 5 của một góc phố, dường như nó tiếp thêm sức sống cho nơi đây. So với những không gian khác thì những loài cây ở đây luôn được hưởng ánh sáng tán xạ, chứ không được hưởng ánh sáng trực tiếp, sự phát triển cũng có phần chậm hơn và ta càng phải chăm chút cho các bạn ấy mỗi ngày như chăm sóc cho tình yêu của mình vậy.
       Những viên thuốc chạy dài trên máy lăn xuống tràn tròn xoe đen nhánh, những viên thuốc được kết tinh bằng tâm huyết, sự chăm chút cho từng công đoạn. Khi Thầy ra đơn xong, rồi hốt thuốc - lựa những dược phẩm tốt nhất, sạch nhất. Sau đó mang sáy cho khô. Trải qua công đoạn nghiền bột, ray bột cho thật nhỏ, khi bôt đạt được độ mịn nhất định, để cho bột hả bớt nóng. Tiếp đến đi nấu mật ong, nấu mật ong cũng cần phải có kỹ thuật. Pha thêm bao nhiêu nước, khi nấu phải quáy liên tục, hớt bọt bẩn và nhiệt độ cũng vừa phải. Khi nấu mật ta phải chú ý đến độ keo của mật phù hợp với loại thuốc mình đang làm. Sau khi mật được sẽ để bớt nóng một chút và trộn vào bột. Vừa trộn vừa đánh cho thật đều, thật nhuyễn. Công đoạn nhào bột cũng không kém quan trọng. Bàn tay của người nhào bột sẽ cảm nhận được độ dẻo vừa phải cho bột, bột không bị nhão quá, không bị khô quá sau một quá trình nhào. Công đoạn này phụ thuộc vào kinh nghiệm của người nhào bột sẽ cho ra cục thuốc dẻo mà không bị dính tay quá do nhiều mật. Sau khi bột đã nhào thật nhuyễn và dẻo sẽ đập cho thuốc được nén lại với một lực nhất định. Khi đập ta phải dùng loại cối đã có lòng hơi lõm một chút phù hợp với viên thuốc ném. Lực ném vào cộng với độ cong của chiếc cối đá tạo nên lực hướng tâm khiến cho viên thuốc được chắc hơn, các mảnh bột của mỗi loại dược liệu sẽ được hòa quện vào nhau tạo thành quánh thuốc mang hương vị mới.
       Bệnh nhân sáng nay là một nữ giới đã ngoài 30 tuổi. Dom bề ngoài có vẻ đậm đà khỏe mạnh, nhưng nhìn sâu vào là da nét mặt thấy có phần nghi hoặc. Sau vài lời trò chuyện, khai thác tiền sử, bệnh sử mới hay trong dáng người ấy có bao nhiêu điều đối nghịch lại với các vóc dáng ấy. Cô ấy có biểu hiện của teo buồng trứng sau khi một vài lần siêu âm thì phát hiện ra, mất ngủ triền miên, hay lo nghĩ và uất giận với gia đình đồng nghiệp. Sát mạch thấy khí huyết trì trệ, mạch trầm sắc, trọng án thấy mạch yếu đi lại không hoạt bát, lục bộ bất ổn, tâm bộ bất hòa. Sau thời chẩn bệnh kết luận cô ấy bị lý hư hiện, can uất khi trệ mà sinh ra các chứng trạng trên. Tâm bộ bất hòa do can bộ uất kết không tàng trữ huyết đễ dưỡng tâm dẫn đến mất ngủ liên miên. Phụ nữ chủ về huyết, nam nhân chủ về khí. Khi nữ mà không mạnh về huyết thời ảnh hưởng đến chức năng sinh sản. Tất sẽ có bệnh về sinh dục sinh sản. Bào cung là nơi gìn giữ nuôi dưỡng thai nhi, noãn sào là buồng trứng có chứng năng phóng noãn khi đến kì để kết hợp với tinh người đàn ông mà thành thai. Nhìn trên gương mặt của mỗi người ta cũng có thể hình dung được cái mũi ấy là cái tử cung cò hai con mắt nhìn như hai buồng trứng vậy. Mất thấy trắng, con ngươi nhỏ, ắt noãn sào có bệnh. Phụ nữ suy nghĩ nhiều làm tổn hại tỳ vị, tì vị không chuyển hóa được ngũ cốc thành tinh huyết ắt khí huyết kém, cộng với lao động vô độ không nghỉ ngơi lâu ngày bể huyết cạn dần mà sinh ra bệnh về huyết, tiếp đến do sinh hoạt đi lại gìn giữ chẳng được khoa học mà ảnh hưởng đến mạch xung mạch nhâm, mạch đới dẫn đến noãn sào teo lại. Ví như cây chẳng hút đủ dinh dưỡng khi ra nụ kết hoa chẳng được mà nụ tự héo mà rụng lúc còn non vậy...
        Chia tay bệnh nhân rồi động lại trong tâm trí những điều vô hình khó tả. Những viên thuốc được sấy trong lò đã đạt đủ độ ẩm. Đóng lại từng gói như tâm tư của người lương y gửi gắm nơi tế bào của từng con bệnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét