TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

HAI TUẦN TRĂNG

HAI TUẦN TRĂNG

Ánh tình giọt lá lung linh,
Ánh nguyệt giọt rượu rủng rỉnh đêm đêm.
Mùi hương phảng phất bên thềm,
Ngỡ như nàng đến êm đềm hôm nao.

Chạnh lòng gió thoảng xôn xao,
Ngửng lên ánh nguyệt soi vào hoa hương.
Quỳnh kia đậm sắc màn sương,
Lòng ta quạnh vắng lại thương nhớ người!
                                                                                                               Lão huynh - 19/2/2011
         Vậy cũng đã được hơn 2 năm lão viết cái bài thơ này rồi đấy. Hồi ấy lão viết bài này tặng cho tình nhân của lão kèm theo bức họa hoa quỳnh mà lão vẽ nhân ngày tình nhân của hai người. Lão thích hoa quỳnh lắm bưởi vì nó nở đêm, nó có mùi hương làm lão khoan khoái và lão thích ngắm nó nở. Bởi lão coi người yêu của lão như hoa quỳnh vậy!
         Lão đặt tên HAI TUẦN TRĂNG bởi lão và người yêu của lão ta đã yêu nhau được 2 tuần nên gọi vậy. Chẳng hiểu thế nào mà lão lại viết bài này nữa. Sau này khi lão và mụ ta xa nhau, lão đọc lại những vần thơ thì lão mới thấy nó ý nghĩa. Có nghĩa cả khi tình còn và xa. Lão ngậm ngùi.. Mỗi khi hoa quỳnh nở!

1 nhận xét:

  1. Vậy cũng đã được hơn 2 năm lão viết cái bài thơ này rồi đấy. Hồi ấy lão viết bài này tặng cho tình nhân của lão kèm theo bức họa hoa quỳnh mà lão vẽ nhân ngày tình nhân của hai người. Lão thích hoa quỳnh lắm bưởi vì nó nở đêm, nó có mùi hương làm lão khoan khoái và lão thích ngắm nó nở. Bởi lão coi người yêu của lão như hoa quỳnh vậy!
    Lão đặt tên HAI TUẦN TRĂNG bởi lão và người yêu của lão ta đã yêu nhau được 2 tuần nên gọi vậy. Chẳng hiểu thế nào mà lão lại viết bài này nữa. Sau này khi lão và mụ ta xa nhau, lão đọc lại những vần thơ thì lão mới thấy nó ý nghĩa. Có nghĩa cả khi tình còn và xa. Lão ngậm ngùi.. Mỗi khi hoa quỳnh nở!

    Trả lờiXóa