TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

Nhắn nhủ tâm mình

Cuộc hóa hình trăm năm ẩn hiện
Nhìn cuộc đời bỏ lại sau lưng
Ta hiện thân của ngàn năm lịch sử
Máu cha mẹ và dòng sữa quê hương.


Bước chân đi in những con đường
Thân xác này nở những vườn hoa
Bóng cha hiền theo con từ thuở trước
Dáng mẹ gầy nuôi con độ thơ ngây


Chẳng hận thù hay sống đọa đầy
Vì con hiểu đâu cũng quê hương
Nguyện hiểu và thương vô vàn cõi sống
Trong từng tế bào phân mảnh khắp nơi


Con thấy cha hiện hữu trên đời
Thấy dáng mẹ in nơi hình thể
Và anh em con mỗi người cũng thế
Cũng hòa mình vào bể sống mong manh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét