TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Những bông hoa sữa mùa hạ!


Xin mang cho em ánh bình minh rạng ngời và tiếng chim ca chào ngày mới!
Xin được làm cơn gió nhẹ đung đưa mái tóc em trong chiều thu ấy.
Xin được làm cánh hoa khoe sắc thắm như đôi môi em xinh tươi.

Những vạt nắng đầu hạ xin hãy làm cho đôi má em ửng hồng, chớ làm em phiền lòng,
Xin những cơn mưa chiều bất chợt xua tan đi những ưu phiền quanh em, những chiếc lá vàng nhẹ rơi ru em vào chuyện tình thơ ngây.
Có một loài hoa ấy, loài hoa như tên em.
Đã gieo vào lòng người mỗi mùa em đến.
Có một loài hoa nở vào mùa mang tên em, mùa của nắng heo mây và gió se se lạnh. Mùa của cây cối thu mình trong thân xác khẳng khiu. Còn em thoang thoảng mang hương vào tâm hồn bao chàng trai trẻ.
Anh nhớ mùa thu như lời bài hát, anh nhớ hương hoa sữa như nhớ tên em trong mỗi chiều vắng.
Những chú chim tưng bừng líu lo trên từng hàng cây khi hạ đến.
 Em bung đôi cánh nhung mang theo mầm sống đến đi khắp nơi.
Nhẹ nhàng bay trong gió, chẳng hương sắc mặn nồng như gợi cho ta nhớ về em, nhớ về mùa mang tên em. Hoài Thu!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét