Trời đã vào hạ nhưng cái lạnh tháng ba đang còn vương vấn, có vẻ như trời đang chuyển mùa chậm hơn mọi năm. Hoa phượng cũng chỉ lác đác nở, còn những chum bằng lăng tím cũng vừa mới tựa hình. Hẳn là tiếng ve chưa đến nơi đây, đang còn đợi cái lạnh tháng ba qua nốt những đêm hạ này.
Sáng nhẹ trong sương, chim ca hát tưng bừng ngoài xóm nhỏ. Sáng nay không biết những chú vượn đã dậy thể dục - hú chào nhau chưa. Bừng tỉnh trong cơn mê, phố lại nờm nợp những dòng cộ xe, những tiếng ồn ào bức bách, phố lại hiện lên những núi đá đổ nát và cố tạo nên những hình thù kì quái…
Hôm qua em nói: Nếu như anh có thể cảnh báo cho em trước những sự chuyển biến trong chuyện tình cảm, có thể em sẽ khác hơn, em sẽ đỡ đau buồn hơn, em sẽ hiểu nhiều hơn… Ôi chuyện tình. Ta là kẻ ngoài cuộc, đâu dám bước chân vào chốn phồn hoa đầy mầu tím của người khác. Cũng như ta vậy, trong cái màu tím của cuộc đời mình cũng chẳng lường trước điều gì cả. Chúng ta chỉ có thể cố gắng làm sao cho mọi thứ được thuân duyên và tốt đẹp hơn. Điều ấy chẳng ngoài sự sống tốt, sống thiện, sống yêu thương và lòng vị tha sâu sắc.
Chợt nghe con chim sâu hót bên ngoài hiên, chợt thấy chiếc lá vàng vội rơi trong nắng sớm. Sáng nay bước chân ra phố trong đầu cứ vang vang một câu nói: “Trong sự hội ngộ có sẵn mầm chia li”. Hội ngộ thì mang đến cho ta niềm vui, còn chia li thì mang đến sự buồn đau. Chúng ta hội ngộ trên cuộc đời này ấy là một đại nhân duyen lớn, rồi khi xác thân vô thường tan hoại thì cuộc li tan lại đến. Con người có sinh lão bệnh tử, cây cối có sinh trưởng liễm tàng… Vạn vật đều như thế. Cuộc sống này có người hạnh phúc có người khổ đau. Nhưng ai cũng đều có tâm hướng đến một cuộc sống hạnh phúc, dù nó chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn ngủi trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Có người nói con người ta thường hay lấy khổ làm vui, thường tìm niềm vui trong mớ khổ đau. Cái niềm vui mà tìm được trong mớ khổ đau ấy chắc nó cũng chỉ mong manh dễ tan dễ vỡ…
Chuyện đời không ai biết trước, mọi sự sắp đặt đã nằm trong nhân quả khi thuận duyên ắt sẽ nẩy nở, có khi thành bông hoa xinh cũng có khi thành cây nấm độc. Điều ấy phụ thuộc rất nhiều vào nhân tố “con người”, chúng ta có biết tạo duyên lành và xa duyên dữ hay chăng. Nó phụ thuộc vào trí tuệ và trái tim của mỗi chúng ta. Cuộc đời chẳng phải được ai sắp bầy, không một vị thượng đế, không một vị trời nào có thể an bài cho cuộc đời mỗi con người, chỉ do bàn tay chúng ta tạo tác mà nên.
Những chuyện đã qua như quá khứ không quay trở lại lần hai, còn chuyện tương lai thì mờ mịt phía trước như sương mờ buổi sớm. Chỉ có hiện tại sẽ mang đến cho chúng ta những niềm vui và những điều hạnh phúc. Nếu hiện tại vui thì quá khứ vui, nếu hiện tại vui thì tương lai sẽ vui. Điều ấy tưởng chừng như mơ hồ, nhưng mệnh đề 1 hoàn toan đúng, còn mệnh đề 2 “hiện tại vui thì tương lai vui”. Điều này tưởng khó hiểu nhưng không hề. Em hãy làm theo ta nhé:
- Nhẹ nhàng hít thở điều hòa và mỉm cười thật tươi….
Đó, em có thấy không, khoảnh khắc mà em cười thật là đáng yêu và dễ thương. Trong em có mặt của sự hạnh phúc và hạnh phúc ấy nó còn lan tỏa đến thời khắc này. Mặc dù lúc em cười chỉ trong một sát na thôi, điều ấy có năng lượng hạnh phúc đến tận bây giờ.
Vậy là hiện tại vui thì tương lai sẽ vui. Còn tương lai buồn vì trong hiện tại chúng ta đều gây nên những sự khổ đau nên năng lượng ấy còn mang vào trong tương lai nhiều điều mà ta không chuyển hóa được.
Tình yêu của em: anh và em đều không biết điều đó sẽ chuyển biến như thế nào. Lúc chưa đến với tình yêu thì người trong cuộc phải đối mặt với mọi người, còn khi đã có tình yêu sự đối mặt lớn nhất đó là đối mặt với người yêu của mình. Tình yêu có thể lu mờ mọi thứ, lu lờ cả tri giác – lý trí, có thể làm hồng mọi thứ màu sắc và thay vào đó là màu của tình yêu. Ngã _我 cái tôi là cái mà khó dung hòa với mọi thứ, cái tôi là cái làm cho mọi thứ trở nên phức tạp và khó khăn, làm cho con người khó hiểu nhau, làm cho mọi thứ không thể cân bằng được. Đây là điều mà anh muốn nhắn nhủ với em. Sở dĩ mỗi con người khác biệt nhau bởi cái ngã của mỗi người khác nhau. Em có cái tôi của em, ta có cái tôi của ta. Cái tôi ấy cứ lớn dần theo năm tháng trong mỗi chúng ta. Rồi thời gian em sẽ hiểu được điều này sẽ giúp ích cho cuộc sống của mình và phụng sự cho tình yêu của riêng em. Ngã và hạnh phúc luôn tỉ lệ nghịch với nhau. Ngã 我 lớn thì hạnh phúc nhỏ, ngã càng nhỏ thì hạnh phúc càng lớn. Mong em sẽ dần hiểu ra!
Chúc em tinh tấn và vui!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét