TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN

" Tiên học lễ, hậu học văn", Lễ chưa thành thì văn khó ngấm. Bao nhiêu tinh hoa thâm uyên ấy nếu cái đức không đủ thì khó lòng lĩnh hội mà thành tài.
“Ta đi học là học cho ta, để gây cái phẩm giá của ta, chứ không phải là để khoe với người. Ta chỉ lo không làm được những việc đáng cho người ta biết, chứ không lo người ta không biết mình”.
“Học cho rộng, hỏi cho kỹ; nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho sáng tỏ, làm cho hết sức. Có điều không học nhưng đã học điều gì thì phải học cho kỳ được. Có điều không hỏi, nhưng khi đã hỏi điều gì thì phải hỏi cho thật hiểu. Có điều không nghĩ nhưng đã nghĩ điều gì thì phải nghĩ cho ra. Có điều không phân biệt nhưng đã phân biệt điều gì thì phải phân biệt cho minh bạch. Có điều không làm nhưng đã làm điều gì thì phải cố hết sức mà làm cho bằng được… Nếu quả theo được đạo ấy thì tuy ngu mà cũng thành sáng, yếu đuối rồi cũng thành ra khoẻ mạnh”.
"Người quân tử sợ ba điều: sợ mệnh trời, sợ bậc đại nhân, sợ lời nói của thánh nhân. Kẻ tiểu nhân không biết mệnh trời, nên không sợ, mà còn khinh nhờn bậc đại nhân, giễu cợt lời nói của thánh nhân. Người quân tử ung dung mà không kiêu căng, kẻ tiểu nhân kiêu căng mà không ung dung”.

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Một ngày đầu tháng 12 thật là buồn tẻ. Cái nắng như đốt vào da người nhẹ nhẹ, gió hanh làm gia người nứt nẻ. Kèm theo cái lạnh phay phảy trên làn da khô ấy. Một mùa đông kỳ cục với bao lo toan tính toán. Khởi động đầu tháng với vẻ uể oải mệt nhọc, một tháng cuối năm chắc chẳng nhiều điều thú vị cho lắm. Thời gian cứ trôi mãi, mỗi giờ mỗi giây cứ tích tắc trôi qua hết ngày này tháng khác...
Vậy cũng đã hơn 23 năm rồi đó. Mỗi lần ngước mặt nhìn chiếc gương là thấy mình lớn lên từng ngày, từng ngày. Một ít râu, một ít chai từng ngày. Tiềng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét